Bước chân vào đại học, cánh cửa tâm lý học mở ra trước mắt tôi như một thế giới mới mẻ. Nơi đây không chỉ ươm mầm tri thức mà còn chắp cánh cho bản thân tôi bứt phá khỏi vỏ bọc nhút nhát, rụt rè.
Năm đầu tiên, tôi chìm trong e dè, lo lắng. Giơ tay phát biểu hay thuyết trình trước đám đông là điều tưởng chừng như xa vời. Nhưng rồi, nhờ sự động viên từ thầy cô và bạn bè, từng bước một, tôi đã chiến thắng chính mình. Từ chỗ chỉ dám ngồi suy nghĩ, tôi dần mạnh dạn giơ tay, đứng dậy phát biểu, và giờ đây, tôi thực sự tận hưởng từng tiết dạy, được là chính mình và chia sẻ kiến thức với mọi người.
Cô gái với câu cửa miệng "Em sợ", "Lỡ như" ngày nào giờ đã dũng cảm dấn thân vào những thử thách mới. Nhờ tham gia các hoạt động ngoại khóa, tôi đã đảm nhiệm vai trò chủ nhiệm câu lạc bộ, thực hiện đề tài nghiên cứu đầy tự hào. Nhìn lại hành trình đã qua, tôi không khỏi ngạc nhiên bởi sự trưởng thành của bản thân. Mình đã dám bắt đầu cuộc trò chuyện, dám tìm kiếm cơ hội phát triển, dám bước ra khỏi vùng an toàn để khám phá những chân trời mới.
Những "chữ hơn" sau 4 năm học Tâm lý học |
Ngành tâm lý học đã mang đến cho tôi món quà vô giá: sự thấu hiểu. Nhờ đó, tôi bớt bực bội khi người khác trễ giờ, bớt trách móc khi họ làm sai ý, bớt chê bai khi họ chưa đạt thành tích tốt. Thay vào đó, tôi học cách nhìn nhận mọi việc từ nhiều khía cạnh, đặt mình vào vị trí của họ để thấu hiểu lý do và hành động của họ. Thầy cô đã dạy tôi "chú thần chú" đầu tiên khi xử lý mọi chuyện: "Chuyện gì đã xảy ra?". Nhờ đó, tôi ghi nhớ rằng mỗi người đều có cách nhìn nhận, cách hành xử riêng, và mỗi người đều là một phiên bản độc đáo.
Kết thúc buổi học cuối cùng của một môn học, lời dặn dò của thầy như lời hứa hẹn cho tương lai: "Hi vọng chúng ta sẽ là những đồng nghiệp tuyệt vời và đầy trách nhiệm của nhau". Từng bài thuyết trình được rèn luyện cẩn thận, từng đêm thức trắng miệt mài nghiên cứu, từng câu chuyện thực tế từ thầy cô và những buổi thực hành trực tiếp đã bồi đắp tình yêu nghề trong mỗi sinh viên.
Và hơn hết, chúng tôi yêu nghề bởi cách thầy cô yêu nghề. Niềm đam mê, sự tận tụy và những bài giảng tâm huyết của thầy cô đã truyền cảm hứng cho chúng tôi, tiếp thêm sức mạnh để chúng tôi dấn thân vào con đường đầy ý nghĩa này.
Bốn năm đại học tâm lý học không chỉ mang đến cho tôi kiến thức chuyên môn mà còn là hành trình rèn luyện bản thân, bứt phá giới hạn và nuôi dưỡng tình yêu nghề. Hành trình này vẫn còn tiếp nối, và tôi tin rằng, với những "chữ hơn" mình đã gặt hái được, tôi sẽ sẵn sàng cho những thử thách mới, góp phần xây dựng nền tâm lý học Việt Nam ngày càng phát triển.
Cảm hứng từ bài chia sẻ của một cựu sinh viên
tamlyhoc.org